ĐỪNG BAO GIỜ BỎ CUỘC, ĐỪNG ĐỂ BẢN THÂN MẤT ĐÀ

Có một người:
5 tuổi cha qua đời.
16 bỏ học.
17 tuổi bị đuổi việc 4 lần.
18 tuổi lấy vợ.
19 tuổi làm cha.
20 tuổi bị vợ bỏ và đem theo cô con gái nhỏ.
18 – 22 tuổi, làm nhân viên đường sắt và bị buộc thôi việc.

Sau đó làm lính dọn dẹp ở quân đội.
Xin học trường luật và bị khước từ.
Làm nhân viên bán bảo hiểm và lại thất bại.
Sau đó làm nấu ăn kiêm rửa chén, bán cho quán cafe nhỏ.
Thất bại trọng việc bắt trộm cô con gái, cuối cùng cũng thuyết phục được vợ bế con về với mình.
65 tuổi về hưu.

Ngày đầu tiên nghỉ hưu, được chính phủ trợ cấp 105 $ từ quỹ phụ cấp an sinh xã hội.
Cầm 105$ an sinh xã hội ông cảm thấy mình đã trở thành kẻ bất lực ăn bám nhà nước.
Ông quyết định tự tử, cuộc đời không còn đáng sống nữa, ông đã có quá nhiều thất bại trong cuộc sống.
Ông ngồi dưới gốc cây sau vườn định viết di chúc, nhưng phút cuối ông thay đổi ý định.
Ông viết ra xem mình còn có thể làm gì với cuộc đời còn lại của mình.
Ông nhận ra mình vẫn còn nhiều việc chưa hoàn thành xong. Có một việc ông có thể làm tốt hơn những người ông biết. Ông nấu ăn ngon hơn họ.

Ông vay 87$ từ tấm séc trợ cấp xã hội của mình. Ông mua gà, chiên gà từ công thức của riêng mình. Ông đi gõ cửa từng nhà hàng xóm tại Kentucky để bán món thịt gà của mình.

* Lời bạt:

Còn nhớ không?
Ở tuổi 65 ông đã sẵn sàng từ bỏ tất cả.
Nhưng đến tuổi 88, người đàn ông tên Colonel Sanders đó là ông chủ chuỗi nhà hàng KFC (Kentucky Fried Chicken)- một đế chế tỷ đô.

Không bao giờ là quá muộn để bắt đầu.
ĐIỀU QUAN TRỌNG NHẤT LÀ THÁI ĐỘ CỦA TA, ĐỪNG BAO GIỜ BỎ CUỘC, ĐỪNG ĐỂ BẢN THÂN MẤT ĐÀ.

Khởi động lại, lấy đà lại luôn là khó. Nhưng không gì là không thể, chúng ta
ai cũng đều có thể làm lại từ đầu và bắt đầu ngay từ hôm nay vậy…

DIỆU LINH/ĐS GDNN