Thơ: Tuổi năm mươi
Tuổi năm mươi đã từng qua vất vả
Từng gian truân bởi cơm áo gạo tiền
Quên mất mình quên những thú vui riêng
Chỉ toàn tâm gia đình là tất cả
Giờ năm mươi đã gặp nhiều gian trá
Nên bình tâm suy nghĩ chuyện của mình
Tuổi năm mươi mới cảm nhận được rằng
Sức khỏe mình chẳng còn như xưa nữa
Đã thương mình những khi trời trở gió
Khắp mẩy mình xương cốt bắt đầu đau
Con lớn dần ..chúng lặng lẽ theo nhau
Ra xã hội …để mưu sinh cuộc sống
Chúng nó đi nhà bỗng nhiên trống vắng
Mới hiểu rằng …ta lại sẽ bắt đầu
Phải kiếm tiền phải cuốc đất trồng rau
Lo cho mình khi đang còn sức khoẻ
Tuổi năm mươi mới bắt đầu bạn nhé
Đến lúc này biết thương lấy mình hơn
Không trông chờ cũng chẳng tính thiệt hơn
Tâm bao la như đại dương cuộn sóng
Chẳng chông chênh giữ nỗi buồn sâu thẳm
Chẳng mơ chi những giấc mộng hão huyền
Năm mươi rồi nên ta chọn bình yên
Có nhiều thứ cũng dần dần buông bỏ
Không nông nổi giống như thời còn trẻ
Cũng không còn ..lo những việc bao đồng
Năm mươi rồi ta mặc sức thong dong
Thích bình yên …sống an nhiên tự tại!
ĐÀO THÁI/ĐS GDNN