Cuộc sống quanh ta: Nghĩ cho người khác

Một buổi tối tại gia đình nọ
Con trai: “Bố ơi, con có thể hỏi bố một câu không?”
Bố: “Được chứ, có chuyện gì vậy con?”
Con trai: “Bố kiếm được bao nhiêu tiền mỗi giờ ạ?”
Bố: “Chuyện đó không liên quan đến con. Sao con lại hỏi như vậy?”
Con trai: “Con chỉ muốn biết thôi. Bố nói cho con biết được không?”
Bố: “Nếu con thật sự muốn biết, thì bố kiếm được 100 đô một giờ.”
Con trai: “Ồ…” (cúi đầu xuống buồn bã).
Con trai: “Bố ơi, con có thể mượn bố 50 đô không?”

Người cha ngay lập tức giận dữ.
Bố: “Nếu con chỉ hỏi vậy để xin tiền mua đồ chơi vớ vẩn hay thứ linh tinh gì đó, thì con vào phòng ngay và đi ngủ đi. Nghĩ lại xem con đã ích kỷ thế nào! Bố làm việc vất vả mỗi ngày không phải để con tiêu xài vô nghĩa như vậy.”

Cậu bé buồn bã đi về phòng và đóng cửa lại. Người cha ngồi xuống, càng nghĩ càng tức giận. Sao con lại dám hỏi chỉ để xin tiền chứ?

Khoảng một giờ sau, anh bình tĩnh lại và nghĩ rằng có lẽ con thực sự cần mua thứ gì đó quan trọng. Anh đến phòng con và mở cửa.
Bố: “Con ngủ chưa?”
Con trai: “Dạ chưa, con vẫn thức.”
Bố: “Bố nghĩ lại rồi, có lẽ bố đã hơi nóng giận với con. Hôm nay bố rất mệt nên đã cáu gắt. Đây là 50 đô con xin.”

Cậu bé vui mừng bật dậy.
Con trai: “Con cảm ơn bố nhiều lắm ạ!”

Sau đó, cậu bé luồn tay dưới gối, lấy ra những tờ tiền nhàu nát. Người cha nhìn thấy con đã có tiền, liền nổi giận lần nữa.
Bố: “Nếu con đã có tiền, tại sao còn xin bố nữa?”
Con trai: “Vì con chưa đủ, nhưng giờ thì có rồi! Bố ơi, bây giờ con có 100 đô. Con có thể mua một giờ của bố không? Ngày mai bố về sớm chơi với con được không ạ?”

Người cha sững sờ. Anh lặng người, trái tim như thắt lại. Nhìn đôi mắt trong veo của con, anh chợt nhận ra mình đã vô tình bỏ lỡ những khoảnh khắc quý giá.

Tiền có thể kiếm lại, nhưng thời gian bên những người thân yêu thì không. Đừng để guồng quay công việc cuốn ta đi mà quên mất điều quan trọng nhất trong cuộc đời.

Theo Things I’ve never seen before
Ảnh: Adr.murray
TokyoLife chia sẻ