Thơ: Trân trọng cuộc đời, hãy … sống để yêu thương!

Ta lưu lạc giữa thế gian tươi đẹp
Gặp gỡ thôi, cũng là một phép màu
Tu ngàn đời mới sánh bước bên nhau
Tình muốn sâu…phải đồng lòng, chung ý

Cuộc đời này đâu như ta vẫn nghĩ
Chẳng giản đơn, đầy rẫy những lọc lừa
Lòng con người nhiều toan tính, mưu mô
Hơn thua nhau từ trong từng lời nói

Nếu có thể…chớ tin người quá vội
Đừng hiểu lầm mà giận dỗi chi nhau
Lời vô tình…đau nhức mãi về sau
Âm ỉ cứa sâu, vết thương lòng tê tái

Thời gian trôi, ta đâu còn trẻ mãi
Để ý chi, đến vài chuyện tầm thường
Lưỡi con người vốn lắt léo, không xương
Lời nói thoảng qua, xem như là cơn gió
Chuyện đúng sai, ta là người tường tỏ
Chẳng bận lòng, cứ kệ họ mà thôi…

Biết bao lâu, ta mới được làm người
Trong vạn kiếp…luân hồi, trời sắp đặt
Mấy mươi năm, thoảng qua như chớp mắt
Trân trọng cuộc đời, hãy … sống để yêu thương!

DIỆU LINH ST/ĐS GDNN